Tại sao chúng ta thèm khát sự ghi nhận?

Theo tháp nhu cầu của Maslow thì một trong những nhu cầu quan trọng nhất của con người là nhu cầu được ghi nhận. Sau khi các nhu cầu cơ bản được thỏa mãn như là ăn, mặc, ở và sự an toàn; con người sẽ bắt đầu khao khát có được điều này từ người khác.

Nhưng có bao giờ bạn tự hỏi tại sao chúng ta lại khao khát sự ghi nhận đến vậy? Liệu chúng ta có thể làm một việc chỉ vì đó là một việc cần phải được làm, thay vì chờ đợi phần thưởng là sự ghi nhận của người khác?

Để trả lời được câu hỏi này, chúng ta hãy cùng quan sát quá trình lớn lên của một đứa trẻ. Hầu hết, động lực để một đứa trẻ làm mọi việc là đến từ sự ghi nhận của những người xung quanh. Khi em làm một việc đúng, em sẽ nhận được sự vỗ tay, đồ ăn và sự tán thưởng. Điều đó làm em cảm thấy thật tuyệt về bản thân mình, rồi sau đó em sẽ có xu hướng tiếp tục lặp lại những điều ấy.

Khi em bé trưởng thành, em tiếp tục khao khát sự ghi nhận tại công sở. Nếu không có được điều đó, em cũng không tự tìm thấy động lực làm việc của mình. Em phải chờ đợi ai đó nói mình tốt thế nào, mình giỏi thế kia để có cơ sở củng cố thêm niềm tin vào bản thân mình.

Điều này cũng xảy ra ở trong tình yêu nữa. Em cần một người nói yêu mình hàng ngày, hàng ngàn hàng vạn lần để em có thể tin rằng mình cũng rất đáng yêu. Và như thế, em bắt đầu đưa người khác vào một tình yêu phụ thuộc.

Vì vậy, một trong những dấu hiệu quan trọng của sự trưởng thành là chúng ta tìm được động lực từ bên trong. Nếu có được sự ghi nhận từ người khác, điều ấy sẽ rất tuyệt, còn nếu không thì trái tim ta vẫn có thể mỉm cười.

Khi làm việc quan trọng thay vì làm một việc chỉ để chờ sự ghi nhận, giá trị của chúng ta cũng hoàn toàn thay đổi. Có thể người khác sẽ chưa thể thấy ngay những gì ta làm. Nhưng đến cuối cùng, ta lại có sự tán thưởng chân thật nhất từ từng tế bào trong chính cơ thể mình.

Và từ đó, yên bình sẽ nở hoa.