Bản tin số 58: Mắt thương nhìn đời

Quack Quack,

Xin chào các bạn, 

Tiêu đề lá thư này đến từ một bài thơ của thiền sư Thích Nhất Hạnh: 

“Thức dậy miệng mỉm cười

Hai bốn giờ tinh khôi 

Xin nguyện sống trọn vẹn

Mắt thương nhìn cuộc đời” 

Lời bài thơ như văng vẳng khi Vịt viết những dòng này tặng bạn và cũng tặng mình. 

‘Mắt thương nhìn đời’ không có nghĩa là ta sẽ tô vẽ cho đời thêm đẹp qua lăng kính của ta, cũng không có nghĩa là ta sẽ làm trầm trọng mọi thứ sau những tổn thương. Mắt thương nhìn đời là khi ta nhìn mọi thứ theo đúng bản chất của nó. 

Chúng ta càng gần sự thật thì khổ đau càng rời xa. Mắt thương cũng làm ta thêm vững vàng với những lựa chọn của bản thân, nhìn thấy những ý tưởng thực sự ý nghĩa đóng góp cho người, làm giàu cho mình. 


Quack: Mắt thương nhìn đời

Nếu nhìn đời bằng mắt thương, chúng ta sẽ nhìn thấy nhiều điều kỳ diệu. Chiếc bánh mỳ sáng nay ta ăn đã có một chuyến hành trình dài. Biết bao loài vật đã phải cống hiến sự sống để nuôi dưỡng mình. Biết bao nắng gió và mưa đã được tích tụ để chuyển hóa những nguồn sống ấy. Và còn biết bao chuyến xe cùng bàn tay người chăm chút thì chiếc bánh mỳ thơm ngon mới tới được tay ta. Vậy mà ta lại lỡ ăn vội rồi bỏ qua khoảnh khắc thiêng liêng ấy. 

Một người bạn mình từng nói ‘I have no time to walk fast’ – ‘tôi không có thời gian để đi nhanh’. Chúng ta luôn nghĩ mình phải nhanh để không bỏ lỡ một điều gì đó. Nhưng biết đâu, ta cũng có thể sẽ bỏ lỡ nhiều điều khi mình vội vã. 

Quack Quack: Mắt thương nhìn người 

Nhiều người trong chúng ta hẳn đang hoặc từng có ước mơ trở nên giàu có, thành công và được mọi người tôn trọng. Đó là ước mơ được xã hội và truyền thông không ngừng thêu dệt. Việc cứ giàu là được tôn vinh đã tạo ra một thế hệ khao khát giàu nhanh … bằng mọi cách. Làm giàu từ khi nào đã trở thành sở thích hoặc cuộc đua mất rồi.

Nếu nhìn sự việc qua ‘mắt thương’, chúng ta sẽ thấy sự khác biệt giữa sự giàu có và sự cống hiến. Những người giàu chỉ có thể chứng minh được năng lực lấy về của họ, còn năng lực trao đi thì vẫn là một dấu hỏi. Bởi vì, nếu sự trao đi mà nhiều hơn lấy về thì tại sao sự phát triển kinh tế lại tạo ra nhiều hậu quả tới vậy? 

Có những doanh nhân làm giàu bằng cách tư hữu hóa những tài sản tự nhiên không do mình làm ra. Có những doanh nhân làm giàu bằng cách tạo ra những cơn nghiện như game, mạng xã hội, mua sắm … Và có những doanh nhân làm giàu bằng cách bán hóa chất độc hại với môi trường. 

Vì vậy, xét về tiền, một doanh nhân sẽ có giá trị cao hơn nhiều một người quét rác. Nhưng nếu đặt lên bàn cân của sự cống hiến, một người quét rác vẫn có thể có giá trị cao hơn một doanh nhân. Vì sự đóng góp của họ là dương, còn của doanh nhân vẫn có thể âm dù họ có tài sản hàng ngàn tỷ đi chăng nữa. 

Hiểu điều này, chúng ta thêm kính trọng những người lao động chân chính, bất kể vị trí của họ. Và tiền bạc của cải cũng đâu dễ gì làm ta mờ mắt được. 

Quack Quack Quack: Mắt thương nhìn mình 

Bạn đang cống hiến cho điều gì? Bạn có nhìn thấu những giá trị trong công việc của mình? 

Có lần, một cô giáo trẻ tâm sự với Vịt, bạn kể cho Vịt nghe về tình trạng ăn cắp vặt xảy ra trong lớp học. Bằng sự bao dung của mình, bạn đã chấm dứt được những hành vi ấy. Mình nói với bạn điều tưởng chừng nhỏ bé ấy cũng là ‘công đức vô lượng’ rồi. Bởi vì, một hạt giống tốt lành đã được gieo vào tâm hồn của đứa trẻ, và ai biết được hạt giống ấy có thể sẽ lớn tới đâu sau vài thế hệ nữa. 

Bạn cũng nhìn thấy và ghi nhận những sự phát triển của bản thân chứ? Có bao điều mình từng ước mơ, nay đã thành sự thật. Ta từng ước mình là sinh viên, được đi làm, kiếm được tiền, … Tất cả đều đã hoàn thành mà ta lại không trân trọng. Để rồi, ta chỉ nhìn thấy những thiếu hụt và khiếm khuyết của bản thân trên hành trình theo đuổi một ước mơ khác.

Bạn thân mến,  

Nếu nhìn đời bằng mắt thương, dù ai nói ngả nói nghiêng, lòng ta vẫn sẽ vững như kiềng ba chân. Ta sẽ không còn so sánh mình với đời, mà để những tiếng hát trong mình được ngân nga, chào đón ngày mới mến yêu … một lần nữa. 

Hôm nay, bạn có muốn nhìn đời bằng mắt thương không? 

Thân mến

Chú Vịt cười

Hôm vừa rồi, trong lúc đi chơi, mình có may mắn được ghé thăm vương quốc dã tràng. Nhà các bạn ở đây toàn siêu to khổng lồ thôi. Đêm ngắm trăng thanh, ngày hóng gió mát, buồn buồn thì ta lại đi bơi.