Vịt có một ông bố nuôi người Mỹ. Năm nay, ông đã 83 tuổi. Mỗi lần chào tạm biệt con, ông đều có thói quen hôn má rồi nhìn vào mắt mà nói với chúng rằng ông yêu chúng. Mình đã hỏi tại sao ông lại làm như vậy, thì câu trả lời là ông không biết cuộc gặp gỡ nào sẽ là lần cuối. Và nếu điều ấy xảy ra, thì điều cuối cùng đứa con nhìn thấy sẽ là đôi mắt người bố khi ông nói yêu chúng.
Một người bạn già thân thiết của Vịt cũng đã phát hiện bị ung thư giai đoạn 4. Như vậy là chúng mình cũng phải nói tạm biệt những ngày rong chơi cùng nhau. Những gì chúng mình có thể làm bây giờ chỉ có thể là những cuộc trò chuyện bên giường bệnh.
Đến cả Mặt trời cũng có hạn sử dụng thì Bông hoa cũng vậy. Niềm vui, nỗi buồn, tình yêu, sức khỏe, tiền bạc hay quyền lực cũng thế. Nếu có đến thì sẽ có đi.
Hiểu được điều này, chúng ta sẽ tận hưởng cuộc sống nhiều hơn và sâu hơn khi mọi thứ đang tốt đẹp. Để rồi, khi một điều gì đó ‘hết hạn sử dụng’ như bản chất của tự nhiên, thì mình cũng có thể mỉm cười.
Buổi sáng mùa thu rất đẹp này rồi cũng sẽ đi qua. Nhưng khoảnh khắc đẹp của mùa thu sáng nay sẽ là mãi mãi. Hôm nay, Vịt chúc bạn sẽ có một tâm hồn rộng mở để thưởng thức một mùa thu đẹp nha.
