Quack Quack,
Có thể bạn sẽ thắc mắc tại sao Vịt lại viết về chủ đề ‘chữa lành nỗi đau’ trong một bản tin về công việc. Điều này là bởi vì công việc là một phần của cuộc sống. Và nếu ai đó phải đi làm trong đau khổ thì làm sao kết quả công việc có thể xuất sắc được cơ chứ?
Quack: Bạn có đang bị đau không?
Vết thương tinh thần sẽ lâu lành hơn rất nhiều vết thương thể xác. Nếu ta chẳng may đứt tay, vết thương có thể sẽ lành trong vài ngày. Nhưng một vết thương tinh thần lại có thể kéo dài nhiều năm, làm ảnh hưởng tới công việc và các mối quan hệ của ta. Những vết thương ấy cũng cản trở ta thưởng thức cuộc sống một cách trọn vẹn.
Khi cơ thể bị đau, ta thường đến bệnh viện. Nhưng khi tâm hồn bị đau, hầu hết đều chọn không gặp bác sỹ, vì nghĩ rằng đó là điều đáng xấu hổ. Để rồi, những vết thương cứ thế âm ỉ làm mình khô héo.
Nỗi đau ý còn tiếp tục bị khoan sâu khi ‘cái tôi’ không cho phép bản thân được kém cỏi, thất bại hoặc bị lừa dối. Càng phủ quyết bao nhiêu thì sự đau khổ càng huy hoàng bấy nhiêu. Như vậy đã đủ chưa?
Quack Quack: Ta không thể tự chữa lành nỗi đau.
Chúng ta hãy ngắm nhìn cách một vết đứt tay được lành. Đầu tiên, ta nhận biết ta bị đứt tay. Sau đó tùy mức độ, ta có thể không làm gì cả hoặc dùng biện pháp hỗ trợ như sát khuẩn hay băng bó. Tuy nhiên, một điều chắc chắn là cơ thể sẽ tự chữa lành vết thương. Làm sao ta có thể điều khiển bạch cầu tới chiến đấu với vi khuẩn được cơ chứ?
Điều tương tự cũng xảy ra với các vết thương tinh thần. Đầu tiên, ta nhận biết nỗi đau. Ta cũng có thể chăm sóc cho nó hoặc nhờ sự giúp đỡ từ bên ngoài. Tuy nhiên, ta không thể ép nỗi đau ấy lành bằng tâm trí được. Điều ấy cũng giống như dùng tay nghịch vào vết thương hở vậy.
Nếu có thể, bạn hãy ngắm nhìn nỗi đau ấy với đôi mắt dịu dàng, như đang xem một bộ phim buồn; rồi để cơ thể có khoảng trống và thời gian để làm việc mà nó giỏi nhất là chữa lành cho bạn.
Quack Quack Quack: Chăm sóc cho em bé ngày xưa
Có bao giờ bạn từng ước là giá mà có cỗ máy thời gian để trở về quá khứ và sửa chữa điều đã xảy ra?
Và chắc chắn rồi, cỗ máy ấy không tồn tại … Nhưng ta đều biết vẫn còn đó trong ta một em bé ngày xưa.

Em bé à,
Chỉ có ta và chính ta mới có thể trở về cạnh em.
Chỉ có ta mới biết em vẫn còn khóc ở đó một mình.
Hãy cho ta được ngồi cạnh em
Được ôm em
Thương em
Vuốt tóc em
Vỗ nhẹ lưng em
Em cứ khóc đi
Và ta sẽ nghe em khóc.
Ta biết em đã cố gắng.
Ta biết em đã chịu đựng.
Ta biết em đã tổn thương.
Ta không ở đây để trách móc em.
Vì em là ta.
Và ta cũng là em.
Ta biết khi đó em làm vậy vì em tuyệt vọng.
Và ta … tha thứ cho em.
Ta sẽ không bỏ rơi em
Ta sẽ ở bên em
Và thương em cho tới khi …
… em hòa vào gió
rồi tan đi trong một cơn mưa.