Bản tin số 14: Sếp, em muốn nghỉ việc.

Quack Quack,

Quack: Sếp, em muốn nghỉ việc.

Cuối cùng, ngày ấy cũng đến. Sau bao năm suy nghĩ, bạn đã xin nghỉ việc. Chẳng bao lâu nữa, bạn sẽ bước ra khỏi cái công việc làm bạn héo mòn để bắt đầu hành trình tự do của mình. Chỉ nghĩ đến ‘tự do’ thôi; cơ thể bạn đã xốn xang, tâm trí đã háo hức, và nụ cười đã lấp lánh rồi! 

Bước ra Công ty trong ngày làm việc cuối cùng, trái tim bạn như nhảy múa. Đây hẳn là dấu chấm hết cho mọi căng thẳng và đau khổ mà bạn phải chịu đựng suốt những năm qua.

Thế rồi … vài tháng sau.

Bạn đã bắt đầu sợ ‘tự do’. 

Khoản thu nhập ổn định hàng tháng không còn, nhưng các hóa đơn phải trả lại dài lê thê. Áp lực càng đè lên bạn khi mẹ bạn cần khám bệnh hay con bạn cần học phí. 

Bạn cũng không thể tự kỷ luật cho bản thân. Cuộc sống từ sáng đến tối chả làm được việc gì ra hồn, cứ loanh quanh là hết ngày rồi lại loanh quanh.

Bạn đã thử một vài cơ hội mới hoặc khởi nghiệp và nghĩ mình sẽ tự do hơn, nhưng kết cục là công việc ấy còn trở thành cái nhà tù tồi tệ hơn cả nơi bạn vừa rời đi. 

Bế tắc. Đau khổ. Bạn quyết định quay lại xin sếp một công việc. Và thế là một cái vòng luẩn quẩn lại tiếp diễn. Bạn thấy mình héo mòn nhưng ít ra cũng đỡ đáng sợ hơn thế giới ngoài kia. 

Quack Quack: Phá vỡ vòng lặp.

Tự do không đáng sợ. Tự do chỉ đáng sợ khi ta không có sự chuẩn bị. 

Nếu bạn không biết bơi mà bị thả xuống biển, thì đó là địa ngục. Nhưng với một vận động viên bơi lội, thì đó là thiên đường. 

Nếu không có kỹ năng, mở nhà hàng sẽ trở thành địa ngục cho số vốn của bạn. Nhưng với một chuyên gia, thì đó có khác nào một cuộc dạo chơi. 

Sự khác biệt giữa thiên đường và địa ngục là ở nội lực của bạn. Nội lực ấy chính là nghề hay năng lực trao đi của bạn. 

Quack Quack Quack: Vươn tới tự do.

Từ quan sát này,  ta sẽ thấy mục đích của việc đi học hay đi làm là để phát triển năng lực trao đi. Năng lực trao đi càng cao thì lựa chọn sẽ càng nhiều. Và chắc chắn rồi, lựa chọn càng nhiều nghĩa là càng tự do. 

Một cách khiêm tốn, mình xin đề xuất một số cách để bạn có thể phát triển năng lực trao đi của mình:

  • Thời gian đầu, nếu không biết nghề của mình là gì, bạn có thể chọn những thứ mình thích rồi làm thử. Suy nghĩ quá nhiều sẽ chỉ làm bạn mắc kẹt mà thôi. 
  • Nếu một con đường nào tự nhiên trở nên dễ dàng thì có thể là vũ trụ đang dẫn đường cho bạn đấy. 
  • Theo một nghiên cứu, bạn sẽ cần 10,000 giờ để có thể hoàn thiện 1 kỹ năng. Vì vậy, bạn nên thích những gì mình làm vì phát triển nghề là không có đường tắt. 
  • Hãy làm việc cùng những người giỏi nhất trong ngành nghề của bạn. Tầm sư học đạo luôn giúp bạn tiết kiệm rất nhiều thời gian mày mò. Và khoảng thời gian này cũng cần đủ lâu vì thầy giỏi sẽ không bao giờ dạy tuyệt chiêu cho học trò khôn lỏi. 
  • Nghề cũng không nhất thiết là một lối mòn của xã hội. Bạn có thể tự sáng tạo ra con đường của mình bằng sự kết hợp nhiều thứ lại với nhau. Ví dụ, công việc hiện tại của Vịt là sự kết hợp của nhiều sở thích như kinh doanh, hội họa, âm nhạc, viết sách, diễn thuyết … 

Ai đó từng nói muốn có tự do thì phải tự lo. Vịt chúc hành trình về tự do của bạn sẽ luôn lấp lánh tình yêu và sự cống hiến.

Thân mến,

Chú Vịt Cười