Bản tin số 25: Vinh quang là ở đâu?

Quack Quack,

Quack: Câu chuyện của Vịt 

15 năm trước, khi mới bắt đầu đi làm, Vịt đã sớm nhận ra một cách kiếm tiền khác rất dễ ngoài lương là nhận tiền hoa hồng từ nhà cung cấp. Nếu bạn giúp ai đó bán hàng cho Công ty bạn, thì họ sẽ trả tiền cho bạn. Đôi khi, số tiền hối lộ này còn bằng cả tháng lương. Bạn vẫn có thể là nhân sự tốt, mà lại còn có thêm tiền từ nhà cung cấp. Vậy thì tội gì lại không làm nhỉ? 

Và thế là, cậu bé năm ấy làm thật. Rất sớm sau khi ra trường, Vịt được tuyển thẳng làm trợ lý cho Chủ tịch Tập đoàn trị giá hàng trăm triệu đô la và được niêm yết trên sàn. Mình có nhiều cơ hội được lựa chọn nhà cung cấp. Và một trong số đó là website cho một dự án của Công ty. Dưới áp lực công việc, Vịt đã quyết định nhận số tiền hoa hồng 15% giá trị hợp đồng, tức là được khoảng hơn 3 triệu. 

Vịt nghĩ đây coi như là số tiền mình tự thưởng cho bản thân vì đã làm ‘overtime’ rất nhiều mà không được trả thêm … vân vân và vân vân. Ấy vậy mà, nhiều năm sau đó, mình vẫn không thể vượt qua được cảm giác tội lỗi mà số tiền đó mang lại. 

Cho mãi tới gần đây, mình đã liên hệ lại với sếp cũ để xin gửi trả lại anh số tiền ấy. Đó là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng Vịt làm việc đó. 

Quack Quack: Ta không thể nói dối chính mình. 

Chắc rất sớm thôi, bạn sẽ thấy xung quanh mình rất nhiều người đều đang làm như vậy. Họ nhận hối lộ từ các nhà cung cấp, trở nên giàu có rồi khoe mẽ về số tiền mà họ kiếm được. Và đúng là chỉ cần có tiền, không cần biết là từ đâu ra, họ vẫn được rất nhiều người khác tôn vinh. 

Vịt hiểu điều ấy sẽ làm những người trẻ như chúng ta trở nên rất cô đơn. Vì mình cũng muốn nhận được sự tôn vinh đó chứ. Để rồi, khi lòng tham và sự vội vã dâng cao, chúng ta bắt đầu đánh mất chính mình, rồi rơi vào vòng xoáy ấy lúc nào chẳng hay. 

Chúng ta có thể nói dối người khác, nhưng từ sâu thẳm có điều gì đó trong ta biết như vậy là không đúng. Ta có thể tiếp tục chối bỏ bao nhiêu lần đi chăng nữa thì nó sẽ vẫn ở đấy. Ta trốn ở trong chăn, hay đi đến tận cùng thế giới thì cái điều gì đó ấy vẫn không buông tha ta. Để rồi, dần dần ta mới bắt đầu nếm trải cảm giác của sự cô đơn thực sự. 


… Đó là khi ta bắt đầu ghét chính mình. 

Quack Quack Quack: Vinh quang ở đâu? 

  • Vinh quang ở đâu khi làm giàu bằng cách nhận hối lộ? 
  • Vình quanh ở đâu khi nắm được lòng tham của người khác, rồi thao túng họ mua những xa xỉ phẩm mà họ không cần? 
  • Vinh quang ở đâu khi trở thành tỷ phú bằng cách đầu tư hàng tỷ đô la vào nước đường cháy và đồ ăn nhanh làm hàng triệu người béo phì? 
  • Vinh quang ở đâu khi tạo ra những AI giữ chặt một người trước một cái màn hình, rồi làm giàu bằng cách bán đi linh hồn của họ? 

Vinh quang là ở đây khi ta thức dậy mỗi ngày và được tự hào về những gì mình làm. Mỗi tế bào trong cơ thể ta được reo vui thích thú vì những điều ấy. Mặc dù ta có hàng tỷ tế bào nhưng lại chẳng có chú nào khởi nghĩa. 

Vinh quang là khi ta có thể ghi nhận chính mình, yêu thương chính mình trong sự lạc lõng của một thế giới đang theo đuổi những giá trị khác. Trong sự cô đơn tới cùng cực ấy lại có điều gì đó trong ta thắp lên những ngọn đèn của hy vọng. 

Chỉ cần bạn bước thêm một bước nữa, sẽ có hàng tỷ tế bào bước đi cùng bạn. Nếu bạn phải trốn ở trong chăn hay đi tới tận cùng thế giới, thì mình vẫn ở đó cùng bạn. 

Bạn có thể đánh mất nhiều cơ hội kiếm tiền trong ngắn hạn. Bạn có thể sẽ chưa có vinh quang cho người khác ghi nhận. Nhưng từ sâu thẳm, trái tim bạn vẫn mỉm cười với bạn. 

Vịt chúc bạn những ngày cuối tuần ấm áp nha. 

Thân mến,

Chú Vịt cười 

PS: Một số tips để giữ ấm cơ thể mùa lạnh: 

  • Duy trì lịch tập thể thao thường xuyên
  • Quàng khăn ấm cổ, đội mũ trên đầu
  • Đắp nhiều chăn hơn (có thể 1 chăn mỏng và 2 chăn bông) sẽ giúp ngủ ngon hơn
  • Dùng máy sấy chăn trước khi chui vào sẽ rất thoải mái 
  • Nếu có điều kiện hơn xíu, bạn có thể sắm 1 chiếc máy sưởi thì càng tốt 

Cơ thể bị lạnh sẽ làm ảnh hưởng nhiều tới chất lượng công việc và đời sống đó bạn. Nội dung thư tuần này tới đây là hết thật rồi nhé.