Bản tin số 31: Những chiến thắng nhỏ

Salamat Pagi,

Đây là câu chào buổi sáng bằng tiếng Indonesia. Vịt đã trở lại sau kỳ nghỉ mùa xuân của Trao Group và đang bắt đầu các hoạt động tái hòa nhập vào dòng chảy của công việc và đời sống rồi đây. Sau vài tuần không nhận được thư, hy vọng là các cậu vẫn chưa quên sự tồn tại của chiếc bản tin dễ thương này. 

Quack: Khi bế tắc bạn làm gì? 

Có phải chúng ta sẽ dễ sa đà vào những việc không quan trọng hoặc vô bổ không? Như là chơi game, lướt mạng xã hội, xem phim, mua sắm … Và khi mình tỉnh ra thì một vài giờ đã đi qua. 

Chúng ta bắt đầu cảm thấy tội lỗi vì mình đã không làm những gì nên làm. Và sau đó, cơn stress bắt đầu ập tới vì ta tham lam hoàn thành thật nhiều việc để bù đắp cho khoảng thời gian quý giá mà ta đã mất. 

Thực ra, Vịt cũng bị những cơn nghiện vớ vẩn như vậy tấn công các bạn ạ. Mỗi lần như thế, Vịt lại sẽ vượt qua bằng cách tạo ra những chiến thắng nhỏ hoặc siêu nhỏ. Mình có thể bắt đầu bằng việc dọn giường, giặt quần áo, bấm móng tay, tưới cây … Và thế là những chiến thắng nhỏ sẽ dần tạo cho ta những năng lượng và niềm vui để ta có thêm một chiến thắng nhỏ nữa. 

Điều quan trọng là ta cần luôn trở về vạch không càng sớm càng tốt. Việc tham vọng và vội vàng hành động để bù đắp lại những gì đã mất sẽ chỉ làm chúng ta stress và dẫn tới những quyết định sai lầm mà thôi. 

Quack Quack: Mỗi giây phút đều là cơ hội gieo những hạt giống tốt lành. 

Chúng ta ai cũng muốn có một cuộc sống hạnh phúc, bình an và may mắn. Nhưng chúng ta không thể tìm thấy những thứ ấy trong cuộc tìm kiếm bất tận hoặc vòng xoáy cơm áo gạo tiền. 

Chỉ cần mình đứng sang một bên rồi ngắm nhìn vào mỗi hành động mình làm. Ta sẽ thấy cơ hội để trải nghiệm một đời sống sâu sắc hơn. Ta sẽ có thời gian để gieo xuống những hạt giống đến từ sự tốt lành và tươi mát trong mình. 

Đó có thể là nụ cười với một em nhỏ. Một lời cảm ơn tới ai đó vừa giữ cửa cho mình. Một câu chuyện với ông chú trong thang máy. Một review cho sản phẩm và dịch vụ của một cửa hàng có tâm. Ta cũng có thể nhìn thấy cả những nỗi đau phía sau nụ cười người khác. Và nếu có thể làm điều gì đó bé nhỏ để sự vất vả ấy được vơi đi một chút thì cuộc sống này chẳng phải sẽ thật tuyệt cho chính chúng ta hay sao? 

Nếu mỗi ngày đều được phủ kín bằng những khoảnh khắc đẹp như thế thì ta đâu cần phải sống nhiều hơn nữa vì mọi thứ đã luôn trọn vẹn rồi.  

Quack Quack Quack: Trao đi những gì mình không có. 

Mình nhận thấy nhiều người có một niềm tin rằng mình chỉ có thể trao đi những gì mình có. Từ niềm tin này, nhiều người trẻ đã lao vào vòng xoáy kiếm tiền để trở thành nhà hảo tâm như Bill Gates. Nhiều người làm bố làm mẹ cũng lao vào kiếm tiền bằng mọi cách để con mình có nhiều cơ hội hơn. 

Trong khi, ít ai thực sự nhận ra chúng ta đâu phải là cái thùng chứa mà cứ vơ về rồi mới trao đi được. Mỗi con người chẳng phải là mái nhà của hàng ngàn tỷ tế bào hay sao? Và giữa các tế bào đó luôn có khoảng trống, vậy thì sao ta có thể là một cái thùng chứa được cơ chứ. 

Một người mẹ thường nghĩ rằng mình đã trao cho con sự sống. Nhưng sự sống đâu chỉ tới từ người mẹ, mà còn tới từ tổ tiên, từ thức ăn, không khí và nguồn nước … Quá trình đứa trẻ được hình thành trong bụng cũng nằm ngoài nhận thức và hiểu biết của người mẹ. Mẹ thư giãn để món quà được tạo ra qua mình. Và như thế, một đứa trẻ đã được đưa đến cuộc đời này. 

Điều tương tự cũng xảy ra với vô số món quà khác như là một trái táo chẳng hạn. Trái táo không đến từ cây mà đi qua cây. Cái cây chỉ là công cụ để đưa trái táo tới với chúng ta mà thôi. 

Vì vậy, nếu ta nghĩ ta chỉ có thể trao đi những gì mình có, ta đã vô tình bỏ tù cuộc đời mình trong cuộc chơi của sự vơ vét. Và nếu không cố vơ vét từ tiền bạc tới tình cảm, sự hiện diện của ta đã tự nhiên trở thành một món quà rồi. 

Vịt hy vọng lá thư này cũng đã là một món quà và sẽ tưới tẩm chút nước mát cho khu vườn của bạn. 

Lướt sóng đã trở thành môn thể thao yêu thích mới của Vịt