Bản tin số 66: Kỷ luật không đồng nghĩa với BẠO LỰC

Quack Quack,

Xin chào các bạn, 

Thời điểm này, có lẽ bạn đang tất bật gói ghém lại công việc của năm nay và lên kế hoạch cho năm sau. Ai cũng mong ước sẽ có nhiều điều mới mẻ đến với mình, nên hẳn sẽ có bao dự định và ý tưởng mới được viết ra. 

Mọi kế hoạch và ý tưởng muốn trở thành sự thật đều đòi hỏi một tinh thần kỷ luật và tập trung cao độ. Nhưng rồi, bạn có bao giờ gặp phải tình trạng là chúng ta không thể duy trì được tính kỷ luật đủ lâu? Con quái vật trong ta sẽ luôn trỗi dậy rồi vùi dập ta một lần nữa. 

Kỷ luật thực sự không đồng nghĩa với bạo lực. Hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau khám phá chủ đề này bạn nhé.   

Quack: Vô cùng kỷ luật, vô cùng đau khổ. 

Khi có một ước mơ, có lẽ nhiều người sẽ muốn nó phải trở thành hiện thực ngay lập tức. Và đương nhiên, trong hầu hết trường hợp, điều ấy không xảy ra. 

Chúng ta bắt đầu tạo ra những kế hoạch đầy tham vọng. VD: Từ một người có thói quen ngủ dậy muộn, ta đặt kế hoạch sẽ dậy sớm lúc 5h sáng để tập thể dục. Và chẳng bao lâu sau, ta lại thấy mình vẫn dậy muộn. Kế hoạch dậy sớm sẽ dần được lùi lại vào năm sau, hoặc năm sau nữa. Điều tương tự cũng xảy ra với các kế hoạch giảm cân, tiết kiệm tiền, đi du lịch … 

Từ những trải nghiệm đó, ta bắt đầu dần mất niềm tin vào bản thân. Kỷ luật một cách bạo lực làm chúng ta căm ghét chính mình và giảm chất lượng cuộc sống. 

Quack Quack: Vậy ta nên hiểu kỷ luật theo cách như thế nào?

Dễ lắm bạn ơi. Mình cứ ngắm nhìn thiên nhiên là có câu trả lời. Mặt trời ngày nào cũng đều đặn mang ánh sáng tới cho trái đất. Còn trái đất cũng luôn xoay 1 vòng trong 24 giờ. Cây cỏ cứ đến mùa là lại ra hoa kết trái. Tất cả sự kỷ luật ấy đều được diễn ra một cách dịu dàng, mà không cần nỗ lực. 

Bản thân cơ thể của chúng ta cũng có những nhịp điệu từ trái tim, đôi mắt tới từng tế bào. Khi chúng ta khao khát một điều gì đó và chèn ép cơ thể để đạt được mục tiêu ấy là khi chúng ta bắt đầu tạo nên con đập ngăn giữa chúng ta với sự sống. Điều ấy chính là bạo lực. 

Khi bạo lực xảy ra, cơ thể sẽ bắt đầu phản ứng và ‘trả đũa’. Nếu ta nhịn ăn, cơ thể sẽ ép ta ăn nhiều hơn. Nếu ta ép cơ thể dậy sớm, nó sẽ bắt ta ngủ bù. Nếu ta bắt cơ thể làm việc quá sức, nó sẽ ép ta nghỉ bằng cách làm ta mất ngủ hoặc bị ốm. 

Điều ấy tạo thành cái vòng luẩn quẩn. Bằng bạo lực, ta có thể tạo ra một vài kết quả và thành tích ngắn hạn, nhưng về dài hạn ta lại có thể sụp đổ rồi tiếp tục ‘ngựa quen đường cũ’.

Quack Quack Quack: Vậy chúng ta cần hành động kỷ luật như thế nào đây? 

Mọi sự thay đổi cần được diễn ra một cách dịu dàng. Đó là cách mà “thiên nhiên không vội vàng, nhưng mọi việc đều hoàn thành.” 

  • Khởi đầu chậm rãi: Các vận động viên chuyên nghiệp cũng khởi động bằng cách đi bộ. Việc ấy rất dễ. Sau khi đi bộ, họ bắt đầu chạy chậm rồi xoay cơ xương khớp. Các việc này đều rất dễ. Và như thế, họ từng bước hoàn thành tất cả các bài tập. Từ nhịp điệu ấy, họ tăng dần cường độ ở mỗi buổi tập. Điều ấy cho cơ thể thời gian làm quen với những giới hạn mới, không bị chấn thương và tận hưởng hành trình. 
  • Ăn mừng từng bước: Mỗi giờ trôi qua, chúng ta đều có những chiến thắng nhỏ. Nếu bạn đặt mục tiêu chạy marathon 42km, thì hôm nay bạn có thể bắt đầu bằng việc xỏ giầy và bắt đầu đi bộ. Nếu bạn muốn viết một quyển sách, thì việc bạn tạo file và đặt tên cho nó cũng đã là hoàn thành một khối lượng công việc rất lớn rồi. Bằng cách này, bạn sẽ luôn thấy mình đang tiến bộ mỗi ngày. Và ta sẽ ngủ ngon và được thức dậy mỗi sáng bằng sự biết ơn khi mình sẽ có thêm một ngày nữa để yêu thương.
  • Giảm bớt tham vọng: Điều này rất khó. Vì có thể bạn đang phải chịu rất nhiều áp lực phải sớm thành công. Tham vọng ấy dễ làm ta yếu đuối và đi sai đường. Hãy tưởng tượng điều này: ngoài kia hầu hết mọi người đều đang khao khát giàu nhanh. Hãy biến sự bình thản thành sức mạnh. Khi đứng ra khỏi đám đông, ta mới có khoảng trống để nhìn thấy những chân trời mới. Vì chẳng phải một người chỉ có thể thành công khi họ dám đi một con đường khác hay sao? 

Và cuối cùng, hãy quan sát cơ thể để biến ‘bạn ý’ thành đồng minh. Mỗi lần làm điều gì đó, cơ thể có đồng thuận với bạn không hay đó chỉ là một quyết định ‘ích kỷ’ của bạn? Cơ thể sẽ luôn có cách gửi tín hiệu cho ta. 

Khi có sự đồng hành của cơ thể, hành trình có phải đi bao xa cũng không quan trọng, vì mọi thứ đã trở thành cuộc chơi và lễ hội với bạn rồi. Và khi đó, ước mơ và sự thật cũng đã hòa làm một. Ta không còn đuổi theo ước mơ, mà là được sống trọn với ước mơ ấy.  

Vịt mến chúc bạn một cuối tuần được nghỉ ngơi một cách kỷ luật nha. hihi

Thân mến,

Bạn Vịt hay cười :)) 

PS: Đây là chiếc view từ lớp học khí công của Vịt ở Hội An nè. Tập khí công hay bất kể bộ môn nào cũng là tập đập nhịp hết các bạn ạ. Có nhịp điệu là có kỷ luật. Hi hi