Bản tin số 77: Bàn tay vàng của vua Midas

Quack Quack,

Xin chào các bạn, 

Một trong những trở ngại lớn nhất của thành công chính là thành công. Bởi vì, khi thành công, chúng ta dễ nảy sinh tự mãn. Sau đó, ta dễ bị ảo tưởng về bản thân dẫn đến những quyết định sai lầm như là đầu tư dàn trải, đa ngành và thiếu tính liên kết … Từ đó, chúng ta dần mất đi những giá trị cốt lõi tạo nên thế mạnh của bản thân hoặc doanh nghiệp. 

Vịt hy vọng câu chuyện hôm nay của mẹ con nhà Bon sẽ tiếp tục mang đến cho bạn một nguồn cảm hứng mới trong công việc và cuộc sống. 

Chúc bạn một cuối tuần tốt lành, và đừng quên ‘reply’ chia sẻ với mình cảm nghĩ của bạn về câu chuyện tuần này bạn nhé.  

Thân mến,

Chú Vịt cười

——————————-

Một buổi tối, sau khi mọi việc đã xong, Bon và mẹ lên giường chuẩn bị cho giấc ngủ. Trái với cái không khí khô lạnh của mùa đông bên ngoài là sự ấm cúng trong căn phòng nhỏ với ánh đèn vàng. 

  • Mẹ kể chuyện cho Bon đi. – Cậu bé dụi dụi vào mẹ rồi cuộn mình trong chiếc chăn ấm và khua khua người như đang bơi trên chiếc ga giường mềm mượt. Chẳng gì làm cậu bé hào hứng hơn khoảnh khắc này sau một ngày dài tăng động.  

Không lạ gì với yêu cầu này, người mẹ xoa xoa hai bàn tay cho ấm rồi đặt lên mắt Bon làm cậu bé cười khúc khích. 

  • Được rồi. Bon nhắm mắt lại đi. Hôm nay, mẹ sẽ kể Bon nghe câu chuyện ‘bàn tay vàng của vua Midas’. 

Trong một khoảnh khắc, mọi thứ như dừng lại trước khi người mẹ bắt đầu cất giọng. 

Từ lâu trị vì trên đất nước Phrygie là một nhà vua hết lòng ngưỡng mộ thần Dionysos, vị thần rượu nho. Đức vua rất giàu có và ở trong một cung điện lộng lẫy. Hơn nữa, ông còn tự cho mình là thông minh, am hiểu và quyết định mọi việc tốt hơn bất kì ai trên thế gian này. 

Một hôm, có mấy người nông dân đưa một ông lão đến gặp nhà vua. Họ bảo đã trông thấy ông ta hái trộm nho. Midas nhận ra ngay đó là Silene – người đã nuôi dưỡng thần Dionysos từ bé. Vua Midas mừng rỡ được đón tiếp ông và ra lệnh bày tiệc linh đình. 

Trong 10 ngày đêm, Silene tiệc tùng với nhà vua và các khách mời. Ngày thứ 11, nhà vua tổ chức đám rước với những người khách. Trên đường, họ đã gặp thần Dionysos trên một chiếc xe vàng óng. Sung sướng gặp lại Silene, vị thần nói với nhà vua: “Để đáp lại sự thịnh tình, ta sẽ thoả mãn bất cứ điều ước nào của ngươi. Ngươi thích nhận được món quà gì?”

Midas liền trả lời: “Ta muốn tất cả những gì ta đụng tới đều biến thành vàng”. Điều ước khiến thần Dionysos mỉm cười.

Ông tự hào với sự thông minh của mình, sẽ không bao giờ có ông vua nào giàu hơn ông được. Dọc đường, ông muốn thử kiểm tra món quà của thần linh, nhà vua bẻ một nhánh cây thì thân và lá cây chiếu ra một tia sáng lấp lánh, chúng đã biến thành vàng. Ông lượm lên một hòn sỏi, trong hai bàn tay, hòn sỏi đã biến thành vàng. Ông chạm vào một cục đất, cục đất cũng biến thành vàng. Mừng rỡ, Midas xông vào cung điện, vừa chạm vào cánh cửa thì cánh cửa đã trở nên sáng chói. Ông kéo bức màn, tức thì nó trở nên cứng rắn và thay vào đó là một bức tường vàng rực. 

Để ăn mừng, nhà vua ra lệnh tổ chức một bữa tiệc lớn. Ông rửa tay và nước cũng biến thành vàng lỏng. Khi lấy miếng bánh mì thì nó đã cứng ra biến thành vàng nén. Miếng thịt nướng cũng trở nên chói lọi khi nhà vua cầm nó lên. Ông gọi ngay người hầu và ra lệnh chúng gắp thức ăn cho ông. Tuy nhiên, ngay khi thức ăn vừa chạm tới miệng ông thì tất cả đều biến thành vàng, còn rượu thì đặc cứng lại trong miệng ông. 

Bị bao vây bởi loại kim loại quý, nhà vua rất đỗi kinh hoàng. Quá sợ hãi, ông vội vàng thắng yên cương và lên ngựa phi nước đại đi tìm thần Dionysos. Ông không khỏi kinh hoàng khi thấy dây cương trong tay đã biến thành vàng.

Khi đến nơi, ông xuống ngựa và cúi lạy: “Thần Dionysos kính mến, người hãy tha thứ cho điều ước ngu xuẩn của ta. Xin người hãy làm cho điều ước hết hiệu lực”. Thần Dionysos khuyên: “Ngươi hãy lặn xuống dòng sông Pactole. Nhờ đó mà ngươi gột sạch dấu vết điều ước ngu xuẩn của mình”.

Không chút chần chừ, Midas nhào xuống dòng sông tắm và rửa sạch. Từ hôm ấy, bãi cát nơi dòng sông Midas đã tắm trở nên vàng óng. Sung sướng được giải thoát khỏi món quà kinh hoàng đó, nhà vua thậm chí không còn muốn nhìn thấy vàng nữa. 

Bon vẫn mở đôi mắt tròn to nhìn mẹ rồi lém lỉnh: 

  • Mẹ ơi, vua Midas mà xin thần một chiếc găng tay có thể biến mọi thứ thành vàng thì có phải là thông minh hơn không? Khi nào cần dùng thì đi găng vào, dùng xong thì lại cất đi. Nếu như vậy, Vua Midas sẽ giàu có hơn bất kể vị vua nào trên trái đất này. 

Người mẹ mỉm cười dịu dàng, rồi nói: 

  • Bon à, chiếc găng tay ấy thực sự tồn tại đấy. Để mẹ kể cho Bon nghe tiếp nha. Con nhắm mắt lim dim đi nào. Một chuyện nữa thôi rồi mình sẽ cùng ngủ nha. 

Ngày xửa ngày xưa, có một chàng trai đi tìm một công thức làm giàu tột đỉnh. Chàng thèm khát sự giàu có tới mức sẵn sàng băng qua mọi con sông hay những khu rừng, tìm kiếm những người thông thái nhất để có câu trả lời cho câu hỏi của mình. 

Chàng đi mãi đi mãi mà chẳng ai có thể đưa ra cho mình một câu trả lời thực sự thỏa mãn. Một ngày nọ, sau khi đã vất vả sau một chuyến đi dài, chàng nằm gục xuống bên bờ sông rồi ngủ thiếp đi. Khi mở mắt thì trước mắt chàng là một nhà hiền triết cùng một chiếc găng tay bằng vàng lấp lánh. 

Chàng liền hỏi ông kiếm đâu ra chiếc găng tay này vậy. Người đàn ông già trả lời đây là chiếc găng tay của vua Midas, khi chạm vào bất kể thứ gì thì nó đều biến thứ ấy thành vàng. 


Chàng trai vô cùng phấn khích vì chẳng phải đó chính là thứ mà chàng đang tìm kiếm bấy lâu nay hay sao? Không chút do dự, chàng liền hỏi xin nhà hiền triết chiếc găng tay đó. 

Nghe lời thỉnh cầu, người đàn ông già bất chợt cười lớn và bảo làm sao ta có thể dễ dàng cho ngươi món đồ quý giá này được. Nếu ngươi có thể vượt qua 3 thử thách thì ta sẽ cho ngươi chiếc găng tay này. 

Chàng trai trẻ hoan hỉ đồng ý ngay. 

  • Đầu tiên, ngươi phải học cách phục vụ người khác. Bất kể đó là gì? Ngươi có thể nấu ăn, may quần áo hoặc xây nhà. – Nhà hiền triết nói.

Chàng trai trẻ lập tức thực hiện. Chàng bắt đầu tìm cách phục vụ mọi người cho dù đó là bất cứ việc gì. Chàng lấy nước cho một người ăn mày đang khát. Chàng giúp một người tiều phu gánh củi về nhà. Chàng còn tìm cách cứu cả một chú chim non bị rơi khỏi tổ. Trong sự giúp đỡ ấy, chàng trai trẻ bắt đầu tìm thấy niềm vui, và tự nhủ điều dễ thế này mà cũng gọi là thử thách ư. 

Sau khi hoàn thành, chàng quay lại gặp nhà hiền triết để nhận thứ thách tiếp theo. Lần này, thử thách của chàng trai vẫn là phục vụ một việc gì đó, nhưng phải là người làm việc đó giỏi nhất thế giới. 

Chàng trai háo hức với thử thách tiếp theo, nhưng lần này mọi thứ lại không đơn giản vì bất kể thứ gì chàng làm đều có người làm giỏi hơn. Sau nhiều lần đổi nghề, chàng đã quyết định trở thành thợ may. Chàng đi khắp nơi để tầm sư học đạo và tìm hiểu về từng loại cây có sợi dệt vải. Qua bàn tay chàng, những sợi vải vô tri cũng trở thành những bộ quần áo ấm áp, tinh tế và tuyệt đẹp.

Nhiều năm sau, chàng đã trở thành thợ may nổi tiếng với tài năng vượt xa người thường. Người dân ở khắp nơi đều phải tìm đến chàng để may quần áo. Công việc kinh doanh phát triển làm chàng trở nên bận rộn rồi quên khuấy đi nhà hiền triết nọ. 

Cho tới một hôm, chàng nhớ ra liền đi tìm gặp nhà hiền triết để xin thử thách thứ ba. Và lần này, thử thách là quên đi sự tồn tại của chính chiếc găng tay ấy. Chàng kinh ngạc với thử thách này vì chẳng phải nếu vậy thì chàng sẽ chẳng bao giờ có được báu vật nữa hay sao. 

Hoàn toàn bối rối, chàng trở về và bắt đầu tập quên đi mọi thứ. Chàng tìm thấy niềm vui khi được chăm sóc và giúp đỡ mọi người. Tiệm may vẫn ngày một đông khách. Chẳng mấy chốc, chàng đã thuê và đào tạo được một nhóm thợ lành nghề làm thay công việc của mình. Giờ đây, chàng có ngồi không thì những đồng tiền vàng cũng chảy vào túi. 

Và chàng nhận ra mình có thể biến những sợi vải thành vàng và nhà hiền triết đã trao cho chàng chiếc găng tay thần từ khi nào rồi. 

Bruno cũng đã thả like cho câu chuyện này. Còn bạn? 

77: Bàn tay vàng của vua Midas