Hít thở khi nói chuyện

Vịt có một người bạn ở xa. Mỗi lần gọi điện mà không biết nói gì hoặc đã hết chuyện để nói thì chúng mình lại ngồi yên cho sự tĩnh lặng ấy tiếp diễn.

Lúc ấy, mình hít thở và bạn mình cũng vậy. Cả hai người ngồi lắng nghe tiếng thở của nhau và chẳng ai nói một lời. Khoảng lặng ấy đôi khi rất ngắn và cũng đôi khi rất dài.

Mình thích cái khoảng lặng ấy. Nó cho phép mình và bạn mình thưởng thức sự có mặt của nhau một cách trọn vẹn.

Và bạn có biết không?

Hít thở cũng có thể làm chúng ta trở thành những người giao tiếp tốt hơn đấy.

Hít thở sẽ kết nối ta với khoảnh khắc của hiện tại để ta cảm nhận được bạn mình. Từ đó, mình sẽ biết điều mình đang nói có thật sự có ý nghĩa với bạn mình không? Có nhanh quá hay chậm quá không?

Hít thở cũng mang âm nhạc vào lời nói của mình nữa. Mình nói chuyện mà không hít thở sẽ giống như mình đang chơi một bản nhạc với quá nhiều nốt ồn ào. Nếu cái đẹp của âm nhạc là khoảng trống giữa hai nốt nhạc thì khoảng trống giữa hai lời nói chính là hơi thở.

Và cuối cùng, hít thở không khí trong lành cũng giống như ăn một món ăn ngon. Mà muốn ăn ngon thì mình nên ăn chậm phải không các cậu?

Hôm nay, Vịt sẽ thực hành hít thở khi nói chuyện nhiều hơn và Vịt mời bạn cùng thực hành với Vịt nhé.

PS: Bông hoa đang tàn mà trông như con bướm ấy nhỉ :))