Vịt không biết là điều đó đến từ đâu, nhưng có vẻ như là trong văn hóa Việt thì nhận mình sai là một điều rất tệ. Vì nó làm người ta mất thể diện.
Vì vậy, rất nhiều khi một người dù biết là mình đã sai thì cũng không dám nói một lời xin lỗi chân thành.
Lời xin lỗi chân thành có sức mạnh hàn gắn rất ghê gớm nhưng lại rất ít người có thể làm được việc ấy.
Thường thì khi mắc lỗi; người ta sẽ chối bỏ trách nhiệm, đổ lỗi cho ai đó hoặc tại khách quan. Sau đó, người ta có thể nói lời xin lỗi, nhưng chỉ là để cho có và trốn chạy việc phải đối mặt với sự thật.
Vì vậy, xin lỗi không phải là lời khó nói nhất, mà việc chấp nhận mất thể diện để làm việc đó mới là điều khó nhất.
Và rồi chúng ta cũng không thể chờ đợi hay kỳ vọng người khác làm việc đó được vì đó là lựa chọn của họ.
Nên nếu biết mình đã sai thì mình cứ nhìn vào mắt của người kia mà nói lời xin lỗi, kèm hành động sửa sai là được thôi.
Ai rồi cũng sẽ có lúc làm những điều ngu ngốc, nhưng cách chúng ta hành xử thế nào khi điều đó xảy ra thì mới là điều quan trọng phải không các cậu?
